Tôi từng thấy một người thợ trẻ đứng máy bẻ đai sắt tự động Việt Hàn giữa trưa nắng, mồ hôi chảy trên trán, nhưng ánh mắt anh ấy lại sáng lên khi chiếc đai sắt hoàn thiện rơi xuống đúng kích thước, sắc nét, không lệch một ly. Khi hỏi, anh chỉ cười: “Máy chạy đều là em yên tâm rồi. Còn chạy, là còn đơn hàng, là còn cơm cho con ở nhà.” Một câu nói giản dị, nhưng ẩn chứa cả một triết lý làm nghề sâu sắc. Bởi không ai đứng trước chiếc máy mỗi ngày chỉ để kiếm tiền. Họ đứng đó để giữ cho mình một nhịp sống ổn định, giữ cho gia đình một bữa cơm ấm, giữ cho bản thân một giá trị làm việc đàng hoàng, tự hào.
Không phải ai cũng hiểu rằng phía sau những vòng quay ấy là cả một cuộc đời làm nghề nghiêm túc. Một người thợ không chỉ điều khiển máy, họ sống cùng nó. Họ chăm sóc máy như người bạn đồng hành: lau chùi cuối mỗi ca, lắng nghe tiếng kêu lạ như lắng nghe hơi thở bạn thân, chỉnh từng thông số với sự cẩn trọng như sửa lỗi cho chính tay nghề của mình.
1. Máy chạy bằng điện – nhưng sống là nhờ người vận hành
Trong mắt của nhiều người, máy móc xây dựng chỉ là một khối sắt thép vô tri. Nó không biết buồn, không biết vui, cũng chẳng cần nghỉ ngơi. Người ta vẫn nói: “Máy móc lạnh lùng lắm, nó chỉ biết chạy, biết làm việc.” Nhưng với người làm nghề, những người thợ đứng máy mỗi ngày họ hiểu rằng: chiếc máy ấy sống bằng chính sự chăm chút, sự hiểu biết và cả những kỳ vọng mà người vận hành gửi vào.
Một chiếc máy bẻ đai sắt tự động Việt Hàn không thể hoạt động trơn tru nếu người đứng máy không có tâm, không điều chỉnh đúng, không lắng nghe những tín hiệu dù là nhỏ nhất để xử lý kịp thời. Người thợ, theo thời gian, không còn coi chiếc máy là thiết bị đơn thuần. Họ gọi nó bằng cái tên thân quen, họ lau chùi sau mỗi ca làm, họ căn chỉnh từng chi tiết như thể đang làm việc với người bạn lâu năm. Và từ lúc nào, giữa người và máy có một sợi dây gắn bó, lặng lẽ, bền chặt.
2. Mỗi chiếc máy – là một phần trong giấc mơ của người thợ
Bạn thấy gì khi nhìn vào chiếc máy đan lưới B40 đang chạy? Một bộ động cơ, dây chuyền, cơ khí? Chúng tôi thì thấy một người cha đang cố gắng làm thêm giờ để con kịp đóng học phí. Thấy một người thợ trẻ đang gom vốn mở xưởng riêng, bắt đầu từ một chiếc máy đầu tiên. Thấy một người lao động tỉnh lẻ mang máy về quê, mở hướng mưu sinh gần nhà, không phải tha hương.
Phía sau mỗi chiếc máy là một câu chuyện. Một giấc mơ nhỏ – nhưng thật. Một mong muốn được sống ổn định, làm nghề đàng hoàng, nuôi gia đình bằng chính công sức của mình.
Máy móc Việt Hàn được làm ra không phải để nằm trong kho, mà để đi đến công trường, đến tay người thật, tạo ra thành phẩm thật, và giúp người vận hành sống tử tế bằng nghề.
3. Máy móc không vô tri – người thợ đã thổi vào đó sự sống
Người ta bảo máy thì không biết yêu thương, nhưng ai từng đứng máy mới biết: nó cũng biết “buồn”, cũng “giận”, cũng “khó chiều” khi thiếu bảo dưỡng. Nó cũng “thở đều” khi được chăm sóc tốt. Và người thợ vận hành – không chỉ thao tác bằng tay – mà còn bằng sự cảm nhận, bằng kinh nghiệm tích lũy qua từng ngày làm việc.
Đó là thứ linh hồn thầm lặng mà máy móc không tự có – nhưng người thợ đã thổi vào.
Có người đi làm thuê cả chục năm, mua được chiếc máy đầu tiên từ tiền dành dụm. Có người vận hành máy thuê cho chủ, rồi nhờ chăm máy tốt mà được tin tưởng giao luôn xưởng. Có người chỉ biết nghề xây dựng, giờ trở thành người điều khiển máy giỏi, được các công trình săn đón. Tất cả bắt đầu từ chiếc máy, nhưng không kết thúc ở đó. Nó mở ra một lối đi khác cho người lao động: bền vững, chủ động và ít bấp bênh hơn.
4. Việt Hàn – Máy không chỉ tốt, mà có linh hồn
Chúng tôi làm máy không chỉ để bán ra thị trường. Mỗi chiếc máy bẻ đai, máy cắt sắt, máy đan lưới của Việt Hàn là kết quả của cả một hành trình nghiên cứu, cải tiến, kiểm định khắt khe, không chỉ vì chất lượng, mà vì chúng tôi hiểu: chiếc máy ấy sẽ gắn bó với người thợ suốt nhiều năm, và có thể trở thành “bạn đồng hành” của cả một gia đình.
Chúng tôi thiết kế máy để dễ học, dễ vận hành, dễ sửa chữa vì biết rằng không phải ai cũng có nền tảng kỹ thuật. Và vì hiểu, một chiếc máy dừng đột ngột không chỉ làm chậm công trình, mà có thể làm chậm cả bữa cơm tối của một gia đình đang chờ.
Lời kết: Bạn thấy một chiếc máy – chúng tôi thấy một con người đang nỗ lực sống tốt hơn
Cuối cùng, khi bạn nhìn thấy một chiếc máy xây dựng đang hoạt động, có thể bạn chỉ thấy sự chính xác, mạnh mẽ, công nghiệp hóa. Nhưng chúng tôi – những người sản xuất và đồng hành cùng máy móc mỗi ngày – nhìn thấy nhiều hơn thế. Chúng tôi thấy một bàn tay đang điều khiển nó bằng cả sự kiên trì. Một tấm lưng đang cố gắng mỗi ngày để nuôi sống những người thân yêu. Một ánh mắt thợ máy sáng lên khi sản phẩm ra đều, đẹp, đúng yêu cầu. Và một niềm hy vọng nhỏ, rằng: “Nếu máy còn chạy êm, thì mình còn yên tâm sống với nghề.”